Làm thế nào để tôi sống được với bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính của tôi ?

Sống với một bệnh hô hấp mạn tính thường cảm thấy như là một gánh nặng. Người ta luôn cảm thấy lo lắng vì nguy cơ khó thở và bị bội nhiễm (nhiễm khuẩn).

Hậu quả của mối lo lắng này luôn tác động đến cuộc sống hàng ngày làm cho “tôi không ra ngoài nữa” “tôi có xu hướng ở trong nhà” “tôi cảm thấy bị trầm cảm và không có ích nữa”.
Cần phải bẻ gãy vòng luẩn quẩn này để chấp nhận bệnh tật và học cách sống tốt hơn với nó.
Cần phải duy trì một hoạt động thể lực tối thiểu, điều này sẽ cho phép bạn tin tưởng hơn và có nghị lực sống và chiến đấu với bệnh tật.
Cần trở lại hoạt động hơn đến mức có thể sẽ cho phép bạn thích nghi với tình trạng tàn phế và tìm thấy chất lượng cuộc sống tốt hơn.
Để chấp nhận bệnh tật cần phải tự mình tìm ra năng lượng cần thiết cho mình.
Quan hệ với các bệnh nhân hô hấp khác cũng sẽ giúp được một phần.
Tất nhiên cũng cần phải nói với bác sĩ về những khó khăn của bạn để họ giúp bạn giải quyết.
Trong một số trường hợp gặp gỡ với các bác sĩ tâm lý hoặc tâm thần học cũng giúp cho bạn quản lý bệnh của bạn.
Một kỳ nghỉ dưỡng tại trung tâm phục hồi chức năng hô hấp sẽ giúp bạn phá được vòng luẩn quẩn cùng với kiểu sống không thích hợp và thúc đẩy bạn thay đổi cuộc sống thích hợp hơn và hoạt động hơn.
PGS.TS. Ngô Quý Châu, TS. Chu Thị Hạnh, TS. Nguyễn Thanh Hồi

Tin liên quan ...